海上生明月,hǎi shàng shēng míng yuè,
天涯共此时。tiān yá gòng cǐ shí。
情人怨遥夜,qíng rén yuàn yáo yè,
竟夕起相思。jìng xī qǐ xiāng sī。
灭烛怜光满,miè zhú lián guāng mǎn,
披衣觉露滋。pī yī jué lù zī。
不堪盈手赠,bù kān yíng shǒu zèng,
还寝梦佳期。hái qǐn mèng jiā qī。
这首诗是唐代诗人张九龄所作的《望月怀远》,表达了作者在月夜中对远方亲人的思念之情。诗中通过对月亮的描写,寄托了诗人对故乡和亲人的深深怀念。